17 thg 1, 2012

Cảm xúc từ mái ấm Mai Tâm

Chào cả nhà,
Sau khi đi mái ấm Mai Tâm về, tự nhiên em có cảm xúc viết câu chuyện ngắn, rất thật. Gửi mọi người đọc và chia sẻ nhé.


"Con bị HIV"
Cô bé, giật lùi lại một bước, mắt tròn xoe, ươn ướt, ngước lên nhìn tôi, nửa như muốn nói "cô đừng chạm vào con", nửa như mong chờ.

Hai bàn tay của tôi đang chìa ra phía trước bỗng thấy lạc lõng. Tôi sững người trong vài giây vì câu nói và ánh mắt ấy. Trước mặt tôi, một cô bé, bé tí xíu à, chừng 4-5 tuổi, xinh xắn trong chiếc đầm hồng, quấn đăng ten ở cổ. Chỉ vài phút trước thôi, tôi còn thấy em hồn nhiên nô đùa với những đứa trẻ khác, trông thật đáng iu như một thiên thần. Và bây giờ, câu nói ... vẫn rất ngây thơ ấy, như vết dao cứa vào lòng tôi. Không hiểu bé có hiểu hết được thế nào là HIV không nhỉ? Hay chỉ vì lời dặn dò "con phải nói : con bị HIV khi có người lạ muốn chạm vào con".


"Lại đây cô bế nào"
Cô bé nhoẻn miệng cười, nụ cười sáng như một bông hoa mai khoe sắc giữa nắng vàng mùa xuân. Chưa bao giờ tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc và hân hoan như vậy. Cô bé chạy òa tới, hai tay ôm xiết lấy cổ tôi. Và đôi chân bé xíu quặp thật chặt vào người tôi, y như bé sợ ... tôi sẽ đổi ý và đặt bé xuống ấy. Tôi lấy tay vỗ nhè nhẹ vào lưng bé:
"Con tên gì? Con mấy tuổi rồi"

Cô bé líu lo, kể cho tôi nghe như một chú chim non. "..." .... À, thật là cảm ơn quá. Tôi thở phào "may thật, chỉ là một lời dặn dò của người lớn. Tâm hồn bé nhỏ vẫn chưa bị vẩn đục bởi tội lỗi của một người khác".

"Không biết được em ạ. Có thể hôm nay bé vẫn còn khỏe mạnh, vui đùa. Đêm bé sốt cao. Và ngày mai bé đi.... Em nhìn thấy tụi nhỏ nô đùa như vậy thôi, nhưng bên trong, chúng đang phải đấu tranh với biết bao là đau đớn..."

Tôi lặng người...

Những đứa trẻ mang căn bệnh thế kỉ từ khi chào đời. Những đứa trẻ bị chính bố mẹ mình vứt bỏ. Những đứa trẻ quá ngây dại đến mức chưa bao giờ hỏi lỗi tại ai? Những đứa trẻ hồn nhiên dù ngày mai em không còn nữa. Những đứa trẻ sống trọn vẹn cho ngày hôm nay, trong tình yêu thương của cộng đồng. Những đứa trẻ không lành lặn, nhưng có thể vá được những vết thương mà cuộc đời gây ra cho những người lớn.

Ôi yêu quá!!! Chợt mỉm cười "givers gain"
"Hôn cô cái, cô về nghen"
"Khi nào thì cô lại tới"
"Con ăn ngoan, chơi ngoan, thì cô sẽ lại tới"
Bàn tay bé xíu cứ vẫy hoài như níu kéo cho tới khi xe của tôi đi khuất khỏi con hẻm nhỏ.
Tôi để mặc giọt nước mắt nóng hổi "cảm ơn con, thiên thần nhỏ"!!!


Ghé thăm mái ấm Mai Tâm. Một chút quà nhỏ: vài cái bánh, xanh đỏ những túi râu câu, những phần quà "Dynamic Chapter - moving for happy life", một nhành hoa mai rực rỡ, những bao lì xì, những nụ cười, những vòng tay, những cái hôn, những tấm lòng.... "Đi từ thiện", cứ ngỡ là mình chia sẻ cái mình có. Hóa ra mình nhận được rất nhiều bài học từ cuộc sống. Cuộc đời này ngắn ngủi, và hãy sống như không còn có ngày mai. Sống ở thì hiện tại, chia sẻ với mọi người bằng cả tấm lòng. Và một điều chắc chắn, những gì xuất phát từ trái tim sẽ chạm được vào trái tim.


Mai Tâm - Nơi trái tim nở hoa
Ngô Ngọc Linh
17/01/2012

9 nhận xét:

  1. Cảm động! Lúc thì vui đùa, lúc sợ sệt, lúc đau đớn, lúc hy vọng! Nhiều cảm xúc trong một ngày như vậy, biết đâu chỉ trong số năm ngắn ngủi của mình, cô bé lại "sống" nhiều hơn mình cả chừng ấy năm.

    Trả lờiXóa
  2. Thật cảm xúc. Linh hứa với bé quay lại là phải thực hiện đó nhe. Thích nhất câu ".....chạm vào trái tim", và không đồng ý với việc "sống như không có ngày mai".

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngô Ngọc Linh18/1/12 10:13

      Em biện minh tí xíu cho câu "sống như không còn có ngày mai":
      Mỗi người đều có những mục tiêu vươn tới ở tương lai, và mỗi ngày người ta bước một bước để tiến gần với mục tiêu đó. Vậy nếu ta sống trọn vẹn cho ngày hôm nay, bước trọn vẹn bước đi đó, thì chắc chắn sẽ đến đạt được mục tiêu.
      Vậy sống cho ngày hôm nay, là sống có mục tiêu, sống hết mình để k hối tiếc. Không để cho những lo toan của tương lai, hay những bận lòng của quá khứ, làm cho chúng ta k "bước trọn bước đi của ngày hôm nay"
      Hì, em k có ý tranh luận. Chỉ nói thêm về câu em viết!!!

      Xóa
    2. Phức tạp quá đê!

      Xóa
    3. Ngô Ngọc Linh18/1/12 13:32

      @any : hè hè, lâu lâu phức tạp một tí. Không lại có người bảo "quá đơn giản"!!!

      Xóa
    4. Nhất trí ý của Ngọc Linh , tất nhiên " sống như không có ngày mai" ở đây được hiểu theo nghĩa tích cực bởi rất nhiều người luôn sống với quá khứ hoặc sống cho tương lai mà quên mất ngày hôm nay,họ sống như không thể chết và đến khi họ chết như chưa từng được sống. Câu mà Cô Làn rất thích đó là " Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy - Ta có thêm ngày nữa để yêu thương ".

      Xóa
    5. Ui cha, câu thơ hay quá chị Làn ơi! Em chôm đưa lên Facebook đây. hihi

      Xóa
    6. Ngô Ngọc Linh18/1/12 23:01

      Chỉ có yêu thương thôi thì ... chưa đủ cho ngày hôm nay ^^

      Xóa
    7. Biết đủ là đủ , chỉ cần biết yêu thương thôi cũng đã đủ tốt đẹp cho cuộc đời này lắm rồi Bé Linh à.

      Xóa

LƯU Ý:
>>Phần "đăng nhận xét" để bạn thảo luận, thắc mắc và chia sẻ ý kiến với tin bài thành viên Dynamic Chapter đã đăng.
>>Admin Dynamic Chapter sẽ biên tập các ý kiến của bạn đọc trước khi xuất bản.
>>Dynamic Chapter hoan nghênh đón nhận và xuất bản những ý kiến khách quan, có tính xây dựng, tôn trọng cộng đồng.
>>Dynamic Chapter từ chối hoặc xóa bỏ bất cứ lời bình nào không hợp thuần phong mỹ tục, các ý kiến cực đoan, không tôn trọng người khác. Các ý kiến viết bằng tiếng Việt không dấu hoặc sai nhiều chính tả sẽ không được xuất bản. Các quảng cáo, ngôn ngữ html và đường link đều không được đăng.
Cám ơn sự đóng góp và hợp tác của bạn đọc.

TÌM BÀI ĐĂNG THEO THỜI GIAN

Copyright 2011 BNI Dynamic Chapter